Tôi sẽ không bao giờ quên được một chuyến đi vô cùng ý nghĩa, vui vẻ nhưng không kém phần nguy hiểm tại xã An Lương – Văn Chấn – Yên Bái vừa qua! Chỉ có thể nói đó là sự đoàn kết, đồng lòng nên chúng tôi mới có thể cùng nhau vượt qua mọi thử thách để đến và chia sẻ phần nào những mất mát với bà con vùng thiên tai !
20h30, Mọi người đã tập trung để chuyển đồ thiện nguyện từ văn phòng lên xe. Đoàn di chuyển có 2 xe 29 chỗ, 1 xe tải, 2 xe bán tải.
Đường di chuyển vào xã An Lương khá hiểm trở, lại càng khó khăn hơn sau đợt lũ. Xe của đoàn không thể di chuyển vào sâu trong xã, cần phải có xe tải chuyên dụng để đưa các phần quà và thành viên vào xã An Lương.
ĐẶC BIỆT, phải di chuyển qua 1 con suối, đang mùa lũ nên nước ngập qua đường, phải di chuyển qua bằng bè thủ công.
Sau hơn 8h để vượt qua 37km mỗi lượt đường đèo núi sạt lở trên “siêu xe mui trần”; sau khi băng qua con sông mênh mông nước lũ với “du thuyền ngàn sao đu dây”; chúng tôi đã thấu hiểu vì sao mỗi tấc đất Hà Nội lại là vàng! Còn tôi thì sẽ thôi than thở cho những ngày giao thông ách tắc tại thủ đô!
2 xe 30, 2 xe tải và 2 xe ben mui trần, tổng cộng 6 lái xe đầy bản lĩnh đã đưa chúng tôi vượt qua quãng đường tan hoang, hiểm trở đầy đất đá. Có những đoạn chúng tôi nhìn nhau và hỏi làm cách nào có thể đi qua được? Có những lúc chỉ 1 đốt ngón tay nữa thôi là 2 xe ngược chiều gặp nhau tại 1 điểm hay chỉ 1 gang tay nữa thôi là cả đoàn …(thôi, ko dám nói nữa
Vui mừng khi tới được trung tâm xã và trao những phần quà ý nghĩa cho bà con bị thiệt hại sau lũ.
Nhưng sau tất cả, nhìn thấy sự hồ hởi của bà con khi đoàn đến, nhìn những ánh mắt hau háu của con trẻ khi được nhận quà, những cái siết tay và lời cảm ơn của các cụ cao tuổi nhưng vẫn không quên dặn dò “các cô về ngay đi không thủy điện nó xả đấy. Sắp mưa đấy, mưa là cô lập luôn, về ngay đi” tôi lại thấy ấm lòng!
Đại diện Đoàn – Chị Hoàng Lan Hương trao quà cho các cán bộ xã An Lương.
Sau khi chắc chắn rằng đôi chân mình đã đặt trên nền đất đồng bằng chúng tôi mới càng thêm trân trọng người và nghề lái xe! Với tôi, nghề lái xe là 1 nghệ thuật và người lái xe là 1 nghệ sĩ có tâm! Còn chúng tôi đích thị là dàn diễn viên nghiệp dư khi chỉ biết hú hét vì quá sợ hãi nhưng vẫn không quên “bác tài ơi cố lên, đằng sau bác là cả một đống chúng cháu”
Đoàn tổ chức chụp Anh lưu niệp tại vùng núi Yên Bái sau khi hoàn thành chuyến thiện nguyện
Chúc cho bà con sớm ổn định cuộc sống! Chúc #nhungtraitimviet luôn mạnh khỏe, tâm huyết, chân cứng đá mềm để chúng ta hữu duyên trên con đường thiện nguyện nhé!
-Nguyễn Phượng Quyên-