-
Tối qua được sự phân chia các phần bánh trung thu cho anh em , mỗi người mỗi ngã để di khắp các đường phố để tặng bánh trung thu cho các trẻ em đường phố và những người già không nơi nương tựa .
Công việc được phân công tưởng chừng rất khó khăn , nhưng đến khi bắt tay vào thực hiện thì Jack cảm thấy rất là ý nghĩa và thiết thực .
Sự vui mừng cùng với những nụ cười tươi của các cụ trong đêm khuya làm lòng Jack thật sự ấm áp làm sao .
Đây là những hình ảnh đã chụp được
bà lão ngồi trên chiếc xe lân và người đàn bà.
hình ảnh thật sự làm tôi thấy cảm động khi từng bước lủi thủi trong màn đêm , khi tấm vé số còn lại đã bán hết , cũng là lúc bà lão và người đàn bà trở về nhà !
Tôi thấy cảnh tượng đó hết sức là thương tâm , khi trao quà cho cụ ,1 nụ cười tươi và 1 cái bắt tay làm lòng tôi ấm lại ,thật thương xót cho cuộc đời của cụ quá !
Tôi tiếp tục tìm kiếm trên những con đường ngỏ hẻm và thấy 1 hoàn cảnh đáng thương khác.
Một người con phải đầy chiếc xe lăn cho mẹ đi bán vé số trong đêm khuya.
Người mẹ và người con thui thủi trong màn đêm lạnh giá.
Khi thấy tôi cả 2 đều mừng rỡ vì có thể bán được vài tấm vé số nhưng tôi lại chào hỏi và cười 1 nụ cười tươi và hỏi người mẹ 1 cách thân mật !
Cô có ăn bánh trung thu ko ạ ?
Khi vừa nói hết câu thì tôi lấy 2 cái bánh đưa cho người con và người mẹ ,những nụ cười tươi trên môi rạng rỡ ,
chúc cho cô và cậu bé một đêm Trung Thu thật vui vẻ , tôi ko quên xin một tấm hình làm kỷ niệm ^^
Hình ảnh này lại làm lòng tôi xúc động hơn cả ,chú ấy dường như ko nói chuyện được, khi gặp tôi hỏi chuyện thì chú ấy chỉ hả miệng thật to dường như muốn nói với tôi đều gì đó nhưng không thành lời
Gần đó không xa lắm tôi lại thấy thêm 1 hoàn cảnh nữa , chú ấy giường như bị cùi ,hoàn cảnh cũng rất là đáng thương .
Thêm 1 chú bé này thật đáng thương hơn nữa ,bé bị tật nguyền từ nhỏ đôi chân ko đi được , cùng với người cha đẩy chiếc xe lăn cho con đi bán vé số kiếm từng đồng tiền. Khi tôi gặp được hai cha con nghĩ rằng tôi mua vé số , nhưng khi tôi từ chối thì nét buồn bã trên mặt họ làm tôi nao lòng , khi tôi hỏi họ có ăn bánh không ,thế là đứa bé cười thật tươi , làm tôi thêm ấm áp .
Ở gần đó có 1 quán nhậu , mấy ông nhậu cũng đòi xin tôi nói bánh này chỉ dành cho
người nghèo thôi ạ ^^
Tuy đi bằng xe đạp qua rất nhiều ngỏ hẻm, mồ hôi chảy ra như nước nhưng khi thấy thấy nụ cười của đứa bé ấy thì dường như sự mệt mỏi cũng tan biến đi.
Người đàn bà ngồi 1 góc tối trên vỉa hè đang ngồi buồn bả âu lo ,tôi chạy tới hỏi bà có ăn bánh trung thu không , bà ấy thật ngạc nhiên và đưa tay đón nhận và cám ơn tôi rất nhiều .
Ông lão này càng đáng thương hơn nhiều , ngồi 1 góc trên cầu với chiếc áo mưa trên người và đôi mắt nhắm đi.
tôi thật sự xúc động quá ,không biết làm gì cho cụ ấy nữa , có lẽ buổi tối này cụ ấy phải ngủ ngồi trên cầu suốt đêm.
Tôi gửi bánh cho cụ và tôi cũng không quên chúc ông cụ một buổi tối Trung Thu vui vẻ ấm áp trong đêm .
Hoàn cảnh này thì tôi không biết nói sao ,khi chạy đến chân cầu gặp 1 chú đang ngủ say , tôi cứ gọi mãi mà chú ấy không dậy , muốn để lại cái bánh cho chú ấy , nhưng mà lại sợ người khác lấy mất nên đành quay gót ra đi và không quên chụp 1 tấm hình làm kỷ niệm .
Thế là bánh trung thu cũng hết, tôi phải chạy đi tìm thêm bánh để tiếp tục phát tiếp nhưng chỉ còn 3 cái thôi mà trời cũng đã khuya rồi không biết còn hoàn cành nào không thì tôi vô tình gặp cụ bà bán vé số bị mù cùng với đứa cháu đang ngồi trên vĩa hè cùng với 1 bà cụ khác trong đêm tối lạnh lẽo. Tôi lại gửi cho 2 cụ và 1 đứa cháu của bà cụ ăn bánh trung thu trong đêm khuya giá lạnh , tôi không quên chúc 2 cụ và 1 đứa cháu bà ăn ngon miệng ^^
Lần sửa cuối bởi candy85; 09-06-2012 lúc 10:44 AM Lý do: tiêu đề
-
The Following 13 Users Say Thank You to Jack_younghero For This Useful Post:
cherry_vu1990 (12-09-2011), cun@ (14-09-2011), Desperados (13-09-2011), HoNhun (12-09-2011), kaizenvn (12-09-2011), kungfu (13-09-2011), lazy_mouse (13-09-2011), minhphuc775 (12-09-2011), MSI (13-09-2011), Nijichan (14-09-2011), ntb_khvl (14-09-2011),shong2411 (13-09-2011), taxi_saigon_nho (13-09-2011)
-
09-06-2012 01:25 PM#2
Re: [HCM – 15 ] Phát bánh trung thu cho trẻ em và người già đường phố
“ Đèn ông sao với đèn cá chép, đèn thiên nga với đèn bươm bướm em rước đèn mừng đón trăng rằm…” Câu hát quen thuộc rộn vang cả khu phố, vậy là một mùa trung thu lại về. “Trung thu của tình thân” nghe khẩu hiệu quảng cáo của bánh trung thu đã cảm thấy ấm lòng.
Ngoài phố, các cửa hiệu bắt đầu nhộn nhịp trưng bày những tủ kính đầy ắp bánh trung thu với đủ kích cỡ, chủng loại, những chiếc lồng đèn lộng lẫy sắc màu được bày bán. Con đường quen thuộc như được thay áo mới. Những đứa trẻ nũng nịu, vòi vĩnh để được mua chiếc lồng đèn to hơn, chê cái nhỏ, có đứa đòi một lúc hai chiếc, có đứa ngán ngẫm vứt đi chiếc bánh trung thu đang ăn dở. Nhưng chúng đâu biết rằng chúng đang rất hạnh phúc hơn hàng vạn mảnh đời bất hạnh khác. Không được may mắn như các em, cuộc đời này còn rất nhiều em nhỏ, anh chị, ông bà vì miếng cơm manh áo, mặc trời mưa, cặm cụi làm việc trong đêm tối, thậm chí nhiều người còn không có cả một mái nhà, phải ngủ nơi bến xe, lề đường, mái hiên, gầm cầu, xó chợ… Cuộc sống cơ cực, họ nào dám nghĩ đến những chiếc bánh Trung Thu.
Chiều nay, lễ hội đón trăng rằm và phá cỗ sẽ diễn ra nhiều nơi, trẻ em cả nước nao nức vui chơi, rước đèn cùng chú Cuội và chị Hằng. Nhiều em nhỏ xúng xính áo quần, đèn lồng chuẩn bị được cha mẹ đưa đi chơi trung thu. Đường phố tấp nập người qua lại, những quán xá rực rỡ ánh đèn, công viên đầy ắp những em thiếu nhi với những trò chơi giải trí.
Cuối con hẻm nhỏ, những căn nhà lụp xụp, trống trước hụt sau, vá víu nhiều chổ, những đứa trẻ với áo quần cũ, xốc xếch. Chúng vui cười với những chiếc lon sữa bò vừa nhặt được cạnh quán sinh tố. Bà chủ quán vô tình để rơi ra ngoài nếu không chắc cũng để dành bán ve chai, còn bọn trẻ thì chẳng bao giờ nghĩ đến việc được uống sữa thì lấy đâu ra lon sữa mà chơi. Cũng chính vì thế mà chúng rất vui mừng khi nhặt được lon sữa, lon bia để làm lồng đèn tự chế. Vậy thôi! Trung thu của chúng chỉ đơn giản với cây đèn cầy xin được, thắp lên rồi cùng nhau dạo hết con phố nghèo. Trung thu không đèn ông sao, không đèn bươm bướm, không bánh nướng và tất nhiên cũng không bánh dẻo. Chúng chia sẻ với nhau những chiếc kẹo nhặt được của thằng nhóc ngoài phố. “Thằng nhóc đòi mẹ mua đèn lồng có nhạc nhưng mẹ đã không đồng ý thế là nó vứt hết gói kẹo tung tóe ra đường”, mấy đứa bé kể lại trong niềm hạnh phúc, “ nhờ vậy mà bây giờ tụi mình có kẹo ăn”. Nhìn bọn trẻ mà lòng thắt lại vì nhớ ra có lúc lén mẹ vứt đi miếng bánh trung thu vì ngán, lòng hối hận lắm lúc dỗi hờn vì mẹ đã mua chiếc lồng không như ý muốn.
Với mong muốn mang lại cho những người nghèo khổ có 1 chút ấm áp, tận hưởng được tí hương vị của Tết Trung Thu, “Những Trái Tim Việt” đã toả ra từng ngóc ngách, con hẻm, để thấu hiếu, để cảm thông hơn và để sống có trách nhiệm hơn. Chúng tôi “Những trái tim Việt” đã tận tay trao tặng những phần bánh cho những người nghèo khổ. Chúng tôi thấy rõ nụ cười nở trên gương mặt mệt nhoài sau một ngày vất vả. Có bác đã tâm sự: “cuộc đời tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có ngày mình ăn được bánh trung thu, hôm nay được bánh trung thu tôi mừng quá”.
Và có lẽ không ai cầm được nước mắt khi chứng kiến hai bà cháu vui mừng đến chảy nước mắt nhường nhau chiếc bánh trung thu. Cơ cực là vậy, cuộc sống nghèo túng là vậy, nhưng tình thương trong họ vẫn ấm áp và dạt dào. Có chứng kiến những cảnh đời thật như vậy mới thấy được giá trị cuộc sống mình đang có, quý hơn từng ngày và phải phấn đấu từng ngày để có cơ hội giúp đỡ những người bất hạnh xung quanh mình.
Tôi có thể cảm nhận được niềm hạnh phúc từ các em khi chúng tôi mang điều bất ngờ đến với họ, xóm nghèo thân thương. Em nhỏ bị tật nguyền phải ngồi trên xe lăn bán vé số. Bác xích lô ngồi co ro ngay trên chiếc xe chờ khách, có lẽ đây cũng là chỗ ngủ đêm của bác sau 1 ngày làm việc vất vả. Đêm đã khuya, trong khi mọi người đang an giấc, những ông cụ, bà lão lại bắt đầu lục từng túi rác với hi vọng kiếm chút ve chai còn sót lại. Những người phải ngủ ngay chân cầu, mái hiên chỉ với vài mảnh vải che sương… Những món quà tuy nhỏ, nhưng có lẽ đã mang lại nụ cười cho họ, và khi họ mỉm cười tin chắc nụ cười đó cũng lan tỏa trên gương mặt các thành viên Những Trái Tim Việt.
Đời còn nhiều quá những mảnh đời kém may mắn và cần lắm tình thương. Nhưng có lẽ cuộc sống bộn bề, nhịp sống vội vàng chốn đô thành đã làm cho chúng ta lãng quên đi những mãnh đời bất hạnh. Qua chuyến đi thực tế đã đánh thức tình thương sâu thẳm trong mỗi con người chúng ta, phải sống một phần vì mình và nhiều phần vì cộng đồng, để thấy đời tươi đẹp hơn khi “người với người sống để yêu nhau”.
Dù chỉ tặng quà trong hai ngày, tin chắc mọi người cũng cảm thương cho những con người khốn khổ. Họ sẽ ra sao khi cuộc sống ngày càng trở nên khắc nghiệt hơn. Cuộc sống của họ chỉ có thể khá hơn khi có nhiều người dừng chân ghé lại chia sẻ với họ dù chỉ một chút thức ăn, nước uống. “Thu về trên phố” khép lại với nhiều xúc cảm, đã để lại ấn tượng và ký ức khó quên. Chương trình đã đọng lại trong mỗi thành viên Những Trái Tim Việt lòng trắc ẩn và đó là điều thành công của chương trình. Trong tương lai, sẽ không chỉ có “Thu Về Trên Phố” mà cả Xuân , Hạ, Đông và mỗi ngày trên phố để người nghèo được chia sẽ những khó khăn trong cuộc sống. Những hoạt động như vậy cần được duy trì không chỉ bởi hội Những Trái Tim Việt, mà còn của rất nhiều hội khác, và nó chỉ có thể kết thúc khi trên đường phố vắng bóng những người nghèo khổ.
Mr.Kiên