HÀNH TRÌNH YÊU THƯƠNG
Tôi may mắn được biết đến Hội từ thiện những Trái tim Việt từ một người bạn. Chị kêu gọi mọi người chung tay ủng hộ quần áo , sách vở, tiền… để đến cho đồng bào vùng cao. Ban đầu, tôi cũng chỉ nghĩ là được đóng góp vào quỹ từ thiện để hưởng ứng phong trào. Sau đó, tôi được chị cho vào nhóm VietHearts và đây là lần thứ 77 Hội đã đi đến những địa điểm vùng sâu vùng xa, biên giới, hải đảo để làm từ thiện. Lần này Hội đi Biên giới Lai Châu – nơi mà một bên là nước nhà một bên là nước bạn, nơi mà thiên nhiên hùng vĩ nhưng lại rất hoang sơ, nơi mà người dân sống ở đó chủ yếu là đồng bào dân tộc thiểu số, các con chữ họ còn chưa được học hết, nơi mà các đồng chí đồng đội của tôi đang canh giữ vùng trời Tổ Quốc và đó là nơi tôi chưa từng đặt chân tới. Ngay lập tức, tôi đăng kí tham gia đi theo Hội lần này một phần vì tò mò và một phần tôi mang trong mình dòng máu Việt Nam.
Chúng tôi xuất phát tại Hà Nội lúc 8h tối ngày 13/5/2023. Tại 141 phố Vọng – Đồng Tâm – Hà Nội Đây là 1 trong 2 địa chỉ của NTTV
Địa điểm xuất phát 141 phố Vọng – Đồng Tâm – Hà Nội
Cuộc hành trình đi trong một ngày dài và vất vả vì hầu hết thời gian di chuyển trên xe. Cuối cùng thì 8 rưỡi sáng hôm sau, chúng tôi có mặt tại điểm cần đến. Trời lúc đó hơi se lạnh và mưa nặng hạt, đường trơn và bẩn.
Mọi người cùng nhau chuẩn bị đồ trước khi lên đường .
Cảm nhận đầu tiên của tôi là về những người trong Hội, tuy mỗi người đến từ những nơi khác nhau, mỗi người một công việc nhưng ai cũng chung một ý chí và tình yêu thương đồng bào, nên không ai bảo ai mỗi người một chân một tay cùng nhau làm việc cho kịp thời gian để di chuyển tiếp đến bản, nơi chúng tôi sẽ tổ chức buổi từ thiện. Cũng rất may cho chúng tôi là con đường đến bản Lùng Than, xã Mù Sang đã được nhà nước đổ bê tông một phần, phần còn lại của con đường vẫn là bùn đất, sỏi đá, khó đi và cung đường ngoằn nghoèo, một bên là vách đá, một bên là vực thẳm. Được sự phối hợp của các anh Bộ đội Biên phòng xã Mù Sang mà trực tiếp là trạm kiểm soát biên phòng Lùng Than, các anh đã cử các thanh niên bản đi xe máy đến chở đồ và chở chúng tôi xuống bản. Thanh niên ở đây, họ cũng rất nhiệt tình, thân thiện và ủng hộ đoàn rất nhiều trong việc di chuyển.
Hội đã có mặt ở bản
10 giờ ngày 14/5/2023, chúng tôi đã có mặt ở bản. Các anh bộ đội Biên phòng phối hợp với trưởng bản đã tập trung dân bản và các em từ bé đến lớn có mặt tại một khu đất rộng để chúng tôi kịp tổ chức chương trình. Nhìn những khuôn mặt háo hức, hớn hở của các bé khi thấy có người lạ đến bản và nhìn thấy những đồ chơi, vật phẩm mà có lẽ từ lúc sinh ra đời các em bây giờ mới thấy.
Hình ảnh các em bé và dân bản Lùng Than
Khi dân bản và các em nhỏ đã tập trung đầy đủ tại sân chung, chúng tôi kết hợp với các anh bộ đội Biên Phòng và trưởng bản phát quà cho nhân dân. Tuy những phần quà nhỏ bé, chỉ động viên được phần nào sự thiếu thốn về vật chất cho dân bản và những món quà như ba lô sách vở cũng bổ sung thêm một chút vào đồ dùng học tập của các em nhưng sự động viên tinh thần là lớn nhất. Đoàn chúng tôi thay mặt cho các nhà hảo tâm đã đóng góp, giúp đỡ mà không có điều kiện để đến trực tiếp trao cho dân bản, chúng tôi cùng nhớ đến câu tục ngữ “ Lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều”; “ Một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ”. Bên cạnh các món quà thì đoàn có tặng thêm cho mỗi hộ gia đình vùng biên giới một ảnh Bác Hồ và một lá cờ đỏ sao vàng của nước Việt Nam. Chúng tôi muốn gửi đến dân bản “ Chúng ta cùng chung dòng máu Lạc Hồng, cùng chung một đất nước Việt Nam. Hãy giữ vững biên giới của Tổ Quốc Việt Nam mình”.
Trao quà, cờ và ảnh Bác cho dân bản
“ Trẻ em như búp trên cành”. Cùng được sinh ra và lớn lên trên đất nước Việt Nam, các em lại được sinh sống tại vùng núi, vùng cao hẻo lánh, thuộc dân tộc ít người nên các em các bé ở đây kém may mắn hơn trẻ em dưới xuôi. Khi chúng tôi mang đồ chơi, quà tặng gồm: cầu trượt, nhà bóng, bập bênh, ba lô, sách vở, thú bông…vào trường mầm non, các bé mẫu giáo đang được cô giáo dạy hát, đọc thơ. Các em ngồi rất nghiêm chỉnh và ngoan ngoãn cất tiếng chào các cô các chú. Được tặng quà bé nào cũng vui vẻ, hớn hở và rất tò mò với món qùa mình được tặng. Đặc biệt cầu trượt, bập bênh, nhà bóng chúng chưa từng biết tới và được chơi những trò chơi này nên khi chúng tôi lắp ráp xong, các em ùa vào chơi. Ban đầu còn bỡ ngỡ đến khi quen rồi thì các em cũng nghịch lắm. Những ánh mắt, tiếng cười, tiếng reo hò của trẻ thơ khiến tôi rất xúc động và trào dâng tình yêu thương các em như con cái của mình.”
Đoàn VietHearts chụp chung với các em
Chúng tôi tìm đến được nơi đây, biết đến cuộc sống, sinh hoạt, văn hoá của dân bản, di chuyển đến các điểm từ thiện, khuân chở đồ tặng phẩm phần lớn là nhờ sự chỉ đạo và hỗ trợ của các anh bộ đội Biên Phòng xã Mù Sang nói chung và Trạm kiểm soát biên phòng Lùng Than nói riêng. Sau thời gian tổ chức chương trình từ thiện, chúng tôi được vinh hạnh đến thăm nơi ăn chốn ở, nơi làm việc của các anh. Đơn vị vừa làm việc, vừa ở chỉ vỏn vẹn có mấy căn phòng cấp 4, trước mặt và sau lưng đều là vách núi, cây cối um tùm, đường đi còn lầy lội, đất đá. Đồ đạc được sắp xếp gọn gàng ngăn nắp đúng qui định theo yêu cầu của quân đội. Tuy không thiếu thốn quá về vật chất, sinh hoạt hàng ngày nhưng các anh phải sống xa gia đình, xa vợ con. Khi đã khoác trên mình màu áo lính, việc tuân thủ kỷ luật Quân đội của bất kì quân nhân nào cũng được đặt lên hàng đầu, luôn trung thành với Đảng, Nhà nước. Còn các anh là bộ đội Biên phòng thì trọng trách đặt lên vai các anh còn nặng nề hơn. Nỗi nhớ nhà, sự đơn côi, buồn tủi mỗi đêm về cũng nguôi ngoai dần đi theo thời gian và trọng trách công việc. Gìn giữ biên cương của Tổ Quốc, hoà bình của đất nước, nhân dân được các anh coi đó là nhiệm vụ của mình- một người lính cụ Hồ.
Chị Hoàng Lan Hương – Chủ tịch hội từ thiện NTTV chụp hình cùng Thiếu tá Đinh Danh Cẩn, Chính trị viên, Đồn Biên Phòng Dào San, BĐBP tỉnh Lai Châu
Chúng tôi chào tạm biệt các anh để trở về Hà Nội khi trời đổ mưa to và cũng chỉ được chụp chung tấm hình làm kỉ niệm. Hẹn gặp lại Lùng Than vào ngày gần nhất, mong là xã hội được phát triển hơn, trẻ em được đến trường học chữ, cuộc sống dân bản bớt cơ cực. Hẹn gặp lại các anh hùng biên cương gìn giữ biên giới Tổ Quốc.
Bài “ Một khúc ca” của nhà thơ Tố Hữu có viết:
“Nếu là con chim, chiếc lá,
Thì con chim phải hót, chiếc lá phải xanh.
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho, đâu chỉ nhận riêng mình?”
Lần đâu tiên theo đoàn đi thiện nguyện tôi cảm thấy cuộc sống có ý nghĩa hơn, phải cố gắng nhiều hơn. Tôi mong rằng sẽ cùng được đồng hành với đoàn đi nhiều nơi để trao yêu thương, cho đi thì sẽ nhận lại.
Hà Nội, Ngày 18 tháng 5 năm 2023
Tác giả : Nguyễn Ngọc Linh
Thành viên tham gia chuyến đi trực tiếp đợt 77
Nguồn: Ảnh từ nhiều thành viên tham gia
Xem thêm hình ảnh chuyến đi tại: https://www.facebook.com/media/set/set=a.792695628894846&type=3