CHUYẾN ĐI VÙNG LŨ – SƠN ĐỘNG, TUYÊN QUANG 12/9/2024 Bão, lũ tràn làn trên diện rộng ở nhiều tình, thành cứ liên tục có thêm các điểm sạt lở, ngập lụt, vỡ đê mà xót quá liền bấm điện thoại gọi cho Hương Vietheart hỏi “Sao đợt này nhóm mình im ắng chưa thấy lên chương trình cứu trợ gì?” thì cũng vừa hay nhận được đưuọc câu trả lời là “Chúng ta sẽ đến với Thái Nguyên và Tuyên Quang là 2 điểm ngập nặng nhé”.
Thật sự trân quý và cảm ơn các nhà hảo tâm, đơn vị vận chuyển An Khang, Bia Hải Âu với chuyến xe 0đồng, các anh chị em nhóm mình đã chung tay chia sẻ khó khăn tức thì với bà con gặp thiên tai, bão lũ. Chỉ trong vòng chưa đến 1 ngày, Viethearts chúng mình đã nhận được sự ủng hộ (tiền, bánh quy, lương khô, nước, sữa tươi, mì tôm, bánh trung thu, cơm nắm muối vừng ….) từ Thầy Thích Nhẫn Cường, các mạnh thường quân khắp nơi gửi về.
Đồ cứu trợ rất nhiều và thật may là có các cô, các bác và các nhà hảo tâm buổi tối đến giúp đóng gói, phân chia phần quà theo từng suất và đóng vào bao tải gọn gàng , dễ vận chuyển. Dự kiến ban đầu là cứu trợ tại Thái Nguyên trước nhưng sau nghe tin đã có rất nhiều chuyến xe cứu trợ đã tiếp tế trên đó nên nhóm quyết định chuyển sang hỗ trợ một số điểm ngập sâu, bị cách ly do vỡ đê tại huyện Sơn Dương, tỉnh Tuyên Quang.
Mặc dù đã kết nối được 2 xã bị ngập nặng nhất là xã Đông Lợi và Chi Thiết nhưng để hàng cứu trợ đến được nơi cần nhất nên suốt dọc đường từ Hà Nội lên Tuyên Quang, bạn Hương – Trưởng nhóm – vẫn liên tục gọi điện cho cán bộ xã trên đó để cập nhật tình hình các điểm ngập lụt và chốt lại là nhóm tới 4 điểm cứu trợ còn bị cô lập huyên Sơn Dương thay vì 2 như ban đầu (thôn Xóm Hồ, xã Hồng Sơn, thôn Vạn Long- xã Hồng Sơn, xã Đông Lợi, xã Chi Thiết ). Thật trùng hợp, đúng lúc nghỉ chờ tiếp nhận hàng thì đoàn xe thị sát của bác Chủ tịch nước Tô Lâm chạy qua cầu Kim Xuyên và đã có 1 xe cửa kính được hạ xuống cùng cánh tay vẫy vẫy từ bên trong đáp lại đoàn mình đang vẫy cờ hoa (mượn chị bên đường ) chào đón bác.
Sơn Dương là huyện bị ảnh hưởng nặng nề nhất do vỡ đê sông Lô sau bão YAGI. Khi đoàn mình đến thì nước cũng đã bắt đầu rút rồi mà có chỗ vẫn ngập đến ngọn cây chuối, chỗ ngập ít cũng nước ngang người. Nghĩa trang thì chỉ thấy mỗi mái cổng nhô lên. Dân trong làng nhiều chỗ bị cô lập, nước sâu quá đầu người muốn di chuyển hoặc tiếp tế phải đi thuyền. Mà khổ, 20 năm nay không ngập bao giờ nên làm gì có thuyền to, cũng chỉ có thuyền lá bé tẹo teo 1 người ngồi mà dân hay dùng để đi thả lưới bắt cá thôi. Vận chuyển người và đồ dùng rất lâu và nguy hiểm. Cái thuyền sắt mà mọi người thấy ngồi đi phát quà là xóm Hồ vừa đi xin được đấy. Lúc đoàn mình đến gặp mọi người vừa chờ về và hạ thủy. May quá có cái dùng luôn. Đúng là những lúc ngập sâu như thế này không có phương tiện nên muốn giúp nhau cũng khó. Có cụ cao tuổi nhận quà thì vui mà nước mắt ngắn dài. Hỏi ra mới biết là cụ có cô con gái ở ngoài thành phố cũng bị ngập k vào với mẹ được.
Cụ ở trong này có mỗi 1 mình lúc nước ngập thôi nên chắc cụ thấy tủi thân và cô đơn lắm. Thực ra người dân ở các điểm ngập lụt hầu hết không phải là khó khăn hay nghèo khó gì chỉ là bất ngờ bị lũ lụt, bị ngập, bị cô lập và kèm cả mất điện, mất liên lạc mà không có phòng bị trước nên mọi người thiếu đồ ăn, nước uống, bị ướt lạnh … Có đi đến nơi mới thấy là cán bộ xã, công an hay trưởng thôn… họ phải xử lý tỉ thứ cùng một lúc. Điện thoại bị gọi đến cháy máy nên nếu tạm thời không liên lạc được hay không đón/tiếp nhận được chu đáo thì cũng đừng vội trách vì họ quá nhiều việc phải giải quyết trong khi việc gì cũng cần ngay và luôn. Có khi ăn cũng còn chả có thời gian mà ăn. Thật may mắn là đi đến đâu, có khi không gọi được cho người tiếp nhận, không biết đường đi (vì có đoạn ngập nên đi theo google map là không đi được) đều nhờ được bà con dẫn đường nhiệt tình. Rồi cùng hối hả xuống hàng, có chỗ phải chuyển lên thuyền đi phát trực tiếp tới tận tay bà con. Một vài điểm do không có thuyền to nên chỉ có thể tập kết hàng tại điểm của xã chờ phát sau.
Lúc mới đi thì nghĩ là chỉ có thể đến đó , xuống hàng tại 2 điểm cứu trợ và về sớm nhưng cố phát tận tay bà con và phát sinh thêm 2 điểm bị cô lập nên về tới Hà Nội cũng tầm 7h tối. Vừa kịp hứng cơn mưa to đùng. Ơn giời, về Hà Nội nước cũng đã rút nhiều. Cuộc đời lại vẫn đẹp sao. Không biết nói gì hơn chỉ biết một lần nữa cảm ơn những duyên lành đã đưa chúng ta lại gần với nhau để chia sẻ, tương trợ và giúp đỡ nhau khi cần. Em cảm ơn cả nhà nhiều ạ.
Album ảnh: https://www.facebook.com/media/set/?set=a.1117103116454094&type=3