Hà Nội – thị trấn Mộc Châu: 200km
Đoàn khởi hành tại HN lúc hơn 8h tối, đến Mai Châu lúc 11:30- nghỉ tối tại đó. Qua đèo Kun sương mờ làm tầm nhìn chỉ còn 3-5m nước đọng cả trong lẫn ngoài xe có nhiều lúc phải dừng lại để lau mới đi nổi. Mọi người trong đoàn lo lắng vì đi đèo dốc, đêm hôm trong sương mờ còn tôi thầm nghĩ về những bức ảnh mờ trong sương mà vững tay lái trèo đèo. Ngủ lại Mai châu sáng hôm sau gần 8h sáng mới khởi hành đi Mộc Châu. Còn cách MC 30km, sương đã ít đi nhiều rồi nên tôi dừng lại bắn tỉa cảnh sắc một chút.
#1
Chúng tôi dự định sau khi tới MC buổi sáng thì buổi chiều sẽ đi ngay Long Luông để làm từ thiện và chụp cảnh tại đó nhưng nhờ duyên lành mà tôi đã tình cờ gặp một người trong nhà khách – người đó đã làm chuyến đi của chúng tôi rẽ sang một hướng khác. Anh ấy nói rằng nếu muốn thực sự làm từ thiện phải đi Lóng Sập-cửa khẩu giáp nước bạn Lào- cách thị trấn hơn 30km chứ ko nên đi Lóng Luông là nơi nằm ngay sát quốc lộ 6.
Thị trấn Mộc Châu – trung tâm xã Lóng Sập: 30km
Do có thông tin từ trước qua ông anh mà tôi nói ở trên nên việc tổ chức phát quà được diễn ra rất suôn sẻ. Đầu tiên chúng tôi đến trường mẫu giáo trung tâm xã và bàn kế hoạch với các cô trong trường, sau đó cùng 2 cô giáo và cô phó bí thư xã đi xuống các điểm trường “cắm bản”. Do địa hình ở đây đồi núi, đường xá đi lại khó khăn, dân cư thưa thớt lại nằm rời rạc nếu mỗi xã chỉ có một trường mẫu giáo thì các em và phụ huynh đi lại rất khó khăn và xa xôi. Do đó ở mỗi bản có một cơ sở của trường mà người ta hay gọi là trường cắm bản,giáo viên dạy học ở những điểm này gọi là giáo viên cắm bản. Mỗi xã cũng có khoảng dăm bảy điểm trường như thế.
Trung tâm Lóng Sập – bản Phiêng Cài: 7km
Trường mầm non Lóng Sập cách thị trấn Mộc Châu 30km đi thêm khoảng 7 km nữa mới tới điểm trường cắm bản gần nhất- bản Phiêng Cài. Tới ngã rẽ khỏi đường đi cửa khẩu, cách điểm trường Phiêng cài chừng 2km, đường là đường đất, rất khó đi với xe con gầm thấp. Tôi cố gắng lắm mà gầm xe cứ đụng bồm bộp liên hồi. Ngồi phía sau tay lái của tôi là Phó bí thư xã, cô Hương dân tộc Thái. Cô rất vui tính và sôi nổi, trên đường đi cô hát cho chúng tôi nghe và giới thiệu qua về xã Lóng Sập cũng như cuộc đời của cô. Còn cách điểm trường tại bản Phiêng Cài chừng 100m thì xe tôi không thể đi được nữa nhưng thấp thoáng tôi đã thấy ngôi trường nhỏ nằm trên một mảnh đất cao bằng phẳng phía xa. Nhanh chóng khoác lên cổ đồ nghề tác nghiệp, tôi rất háo hức…
Đến cơ sở trường tại Phiêng Cài (dành cho các bé người Mông) mọi người đang chờ đón
#21
Riêng 3 em bé người Mông đầu tiên tò mò ko biết ai tới
sau vẫn tiếp tục chơi ngoài sân như ko hề biết chuyện gì xảy ra