Lạnh quá!
Lạnh! Lạnh rồi! Lạnh thật! Lạnh rủn đầu ngón tay! Lạnh gai sống lưỡi! Lạnh ù lỗ tai! Lạnh mờ con mắt! Lạnh luồn buốt toàn thân…Lạnh thế này thì chết thôi, chả sống nữa đâu!
Lạnh chết vì hai thứ. Một là cái ý tưởng điên rồ muốn ngủ hoang một đêm ngoài phố như những người lang thang. Thứ sau là chủ quan, đang rúc ráy trong chăn bông nóng toát mồ hôi, không hình dung ra được cái buốt giá điên dại của đêm.
Đêm Hà Nội vào đông. Xe có động cơ, thứ làm người ta căm ghét vào mùa hè vì làm tăng cái nền nhiệt vốn đã quá đủ bức bối, lại trở thành thứ điều hòa nhiệt độ miễn phí của phố phường mùa đông, vắng dần, vắng ngơ ngác, rồi lác đác. Sương, giá đậm đặc giăng màn. Phố ấm cúng, thân mật bỗng dài lê thê, sâu thăm thẳm.
Co cứng trong cái áo gió mà những luồng buôn buốt của gió Bấc vẫn sớt qua, luồn vào. Rùng cả mình!
Hai mẹ con nhà nọ, quê ở Hưng Yên, chồng uống rượu đánh đập suốt ngày, chịu không thấu, trốn lên Hà Nội kiếm kế sinh nhai. Mẹ chừng ngoài băm, nét dăn dúm như người thành phố tuổi về hưu. Nhưng mắt vẫn anh ánh khao khát. Con, hỏi ra hóa đã 7 tuổi, thế mà chỉ bằng một dúm, chả bằng bọn trẻ con thành phố tuổi lên 3.
Trốn chồng, dắt lưng được hơn ba trăm, hàng sáng mẹ vách đôi quang gánh ra chợ Long Biên làm cửu vạn. Mẹ kĩu kịt gánh, con lẽo đẽo theo. Ngày hên kiếm được dăm chục, ngày đen đủi không nhanh chân giành việc, có khi về không. Ngày hai mẹ con ăn hết hai chục, ít ỏi còn lại, nghiến răng dắt cạp quần để dành khi trái gió giở giời. Chả dám ngủ nhà trọ, những 10 ngàn một đêm. Ngày, lang thang kiếm việc. Đêm, về gầm cầu ngủ tạm.
Hôm nọ, vội gánh nhanh để quay lại kiếm thêm việc, đạp phải mẩu quả quýt thối, mẹ trẹo chân, mắt cá sưng bằng quả vả. Đi lại còn khó, mong gì gánh hàng.
Đêm, nằm rên hừ hừ, lo trắng mắt! Tiền sắp hết, cơn đau vẫn chưa lui.
Lẽ ra, ở cái tuổi này, các bà phải được hưởng sự an nhàn, hạnh phúc bên con cháu!
Bà Thân, chắc là tuổi khỉ, bảy mươi mấy rồi, lưng còng gập, đêm đêm run rẩy với ấm nước chè nóng ở góc phố Ngô Quyền. Gió về, chịu không thấu, vớ được mảnh áo mưa rách, buộc túm lại, như áo yếm của bọn trẻ con. Tối, mấy chú xích lô, tài xế taxi lác đác ngồi làm điếu thuốc, chén nước. Đêm, chả ma nào ra đấy mà ngồi, có mà chết cóng! Lào ngào thu mấy cái ghế gỗ, bà Thân cố thủ vào hốc tường. Cố ngủ cho nhanh, sáng sớm lờ mờ còn mở hàng kiếm mấy cắc bạc.
Cố thì cố, nhưng lạnh chả tha ai. Chốc chốc, lại dở mình, co quắp lại để trốn cơn gió Bấc tai quái. Giời ơi là giời, giấc ngủ bị chém vụn thành từng mẩu chỉ vì rét.
Mẹ con nhà Hưng Yên, bà Thân, rồi những người gặp sau là ông Hàn, bà Tấp, bà Hóng, cô Thêm, cô Lại… chả ai không ể oải vì rét.
Mong gì cái trò sống bờ ở bụi, nhưng cái số nó thế, còn biết đi đâu???
Những hình ảnh trên là thứ mắt thấy tai nghe của một đêm Hà Nội lạnh. Chợt mong, giá có thể làm gì hong những mảnh đời bất hạnh ấy bớt lạnh lẽo phần nào.
Trộm nghĩ việc làm thật thiết thực, nên Hội từ thiện NTTV xây dựng chương trình “Sưởi ấm đêm đông” nhằm đem lại một mùa đông ấm áp cho những người lang thang, người nghèo, người chăm sóc bệnh nhân ở các bệnh viện có hoàn cảnh khó khăn.
Kế hoạch dự kiến:
– Tặng chăn ấm
– Mũ len
– Khăn len
– Tất chân
– Quần áo mùa đông cũ, tùy lượng quần áo thu được sẽ chia hết…
– Dầu gió
Thời gian dự kiến phát quà là vào 8h tối T7 hàng tuần, 24/12 tới này là ngày Noel, chúng ta sẽ phát quà đúng vào ngày đó, để những người ngèo, những người lang thang có một Noel thật ấm áp.
Phương tiện di chuyển bằng xe máy, các bạn nào đăng ký tham gia và ủng hộ đăng ký tại topic này.
Thời gian nhận sự ủng hộ từ ngày 19/12/2011
Các bạn phương xa có thể chuyển về tài khoản sau:
http://forum.saigonlab.com.vn/f26/di…im-viet-41683/
Mọi chi tiết, xin liên hệ với người thực hiện chương trình: Anh Quân: 0908753788 hoặc Hieulatop: 0903.472.912
Xin cảm ơn tất cả mọi người!
Lưu ý: Mọi người đi phát quà, nên để ý một chút nhé, chỉ những người nghèo khổ mới phát quà thui, còn những người bình thường thì thui, mỗi lần phát quà, mọi người mang theo máy ảnh ghi lại hình ảnh nhé, tránh tình trạng 1 người được nhân 2-3 lần quà.